[JAEWOO] RAVENCLAW ĐIÊN RỒ & HỌC TRƯỞNG GRYFFINDOR
Tác giả: UwUlion
Thể loại: fanfic, ngọt, ngắn, Ravenclaw suy nghĩ điên rồ Kim Jungwoo x học trưởng Gryffindor Jung Jaehyun.
=======
Kim Jungwoo xuất sắc trong tất cả các môn học, song tên này lại có những ý tưởng cực kì điên rồ. Giống như cái ý tưởng biến thành cún của cậu ta cũng vậy. Và giờ đây, khuôn mặt non nớt ấy đang nở nụ cười mãn nguyện nhìn đôi tai và cái đuôi lông xù dễ thương chỉ vừa mới mọc ra vài phút sau khi cậu nốc nguyên cốc thuốc đa dịch với cái vị lờ lợ sền sệt khó tả kia.
Theo kế hoạch, Kim Jungwoo sẽ giấu nhẹm cái đuôi và đôi tai kia để có thể sống dưới lốt người thú trong vòng một tháng (trước khi ra đầu thú). Tất nhiên, nếu điều đó thành hiện thực thì cậu đã không bị kéo xềnh xệch giữa hành lang vắng vẻ của tầng hầm như thế này.
Tại sao một Huynh trưởng nhà Gryffindor, sống trong những tòa tháp cao nhất của lâu đài lại lượn lờ trong phòng vệ sinh nữ dưới tầng hầm vào giờ này chứ? Kim Jungwoo thầm oán, trong khi vẫn cố trụ lại trước những bước chân mạnh mẽ của người kia.
“Anh ơi, chỉ một tháng thôi.” Kim Jungwoo cố gắng van nài.
Hoặc có thể là cả đời cũng được.
“Hãy nhìn xem, cái tai này mới đáng yêu làm sao. Cái đuôi này cũng thế.” Kim Jungwoo không hề bỏ cuộc, “Hay anh sờ thử một cái đi. Rất mềm đấy nhé.”
Jung Jaehyun đột ngột dừng lại khiến cậu nhóc đằng sau suýt chút thì dụi thẳng cái đầu cún vào người anh.
“Không.” Anh quay lại, không mảy may bị ảnh hưởng bởi dáng vẻ cực kì đáng yêu của người đối diện, “Hoặc em ngoan ngoãn đi theo tôi. Hoặc em sẽ phải đối mặt với án phạt của giáo sư Mc Gonagall vì tội đánh cắp nguyên liệu và chế tạo thuốc cấm.”
Kim Jungwoo cố gắng trưng ra đôi mắt cún đáng thương, hòng cảm hóa người đối diện. Song, cậu nhận ra cái chiêu trăm phát trăm trúng mà mình hay xài trên người Huynh trưởng nhà Ravenclaw – Kim Doyoung, dường như chẳng có tác dụng quái nào với Huynh trưởng nhà Gryffindor hết.
“Thôi được rồi.” Kim Jungwoo ỉu xìu, “Nhưng anh có thể chụp cho em một tấm ảnh không?”
Jung Jaehyun nhướng mày: “Em đang định giữ lại bằng chứng phạm tội đấy à?”
“Nhưng rất đáng yêu còn gì?” Kim Jungwoo cự nự.
Đôi mắt cún long lanh nhìn anh chằm chằm. Jung Jaehyun thậm chí còn tưởng tượng được nếu anh từ chối thì đôi tai mềm mại trên đầu cậu cũng sẽ ỉu xìu mà cụp xuống.
Học trưởng nghiêm khắc nhà Gryffindor cuối cùng cũng gật đầu chào thua: “Được rồi. Nhưng hãy tới bệnh xá trước đã.”
Đôi mắt cậu lập tức sáng lên, cả người lao tới ôm chầm lấy cánh tay anh: “Anh ơi anh tốt thật đấy.”
Jung Jaehyun thấy tim mình như ngừng đập. Anh hắng giọng, đẩy cái người đang bám dính trên cánh tay mình ra, dắt cậu đi về hướng bệnh xá: “Đứng hẳn hoi.”
Sau khi đưa Kim Jungwoo tới bệnh xá và nhìn cậu uống hết thuốc giải độc Jung Jaehyun mới yên tâm trở về phòng sinh hoạt chung.
Khi đã nằm yên vị trên giường, anh nhìn chằm chằm cậu nhóc hết nháy mắt lại vẫy tai trong tấm hình mới chụp cách đây năm phút.
Nguy hiểm thật đấy. Anh khẽ thở phào một hơi. Suýt chút nữa thì mình đã bảo em ấy cứ giữ nguyên hình dạng như vậy cả đời cũng được.
***
Lần thứ hai Jung Jaehyun gặp lại Kim Jungwoo là khi cậu đang trong hình dạng một… ông chú trung niên.
Kim – phiên bản tuổi bốn mươi – Jungwoo vui vẻ phất tay khi nhìn thấy anh: “Anh ơi.”
“Em… Sao lại thành thế này?” Jung Jaehyun đứng hình mất năm giây, trong đầu hiện ra bảy bảy bốn chín tình huống Kim Jungwoo bị người xấu bắt ép uống thuốc lão hóa, sau đó may mắn được giải cứu rồi đưa tới bệnh xá.
Hoặc cậu trộm uống, rồi bị bắt mang tới đây.
Jung Jaehyun thừa nhận, vế sau nghe thì điên rồ nhưng có lẽ khả năng xảy ra còn lớn hơn vế trước.
“Ừm… Em chỉ muốn biết mười năm sau em sẽ thay đổi ra sao thôi. Chỉ là uống hơi quá liều… một chút.” Kim Jungwoo càng nói càng nhỏ, có vẻ sợ bị anh mắng.
Tất nhiên là anh chẳng nỡ mắng cậu đâu, chỉ là: “Đừng nói em muốn thử cả mấy loại như tình dược với thuốc hưng phấn nhé.”
“Nếu em cho cây Liễu Gai uống tình dược, không biết nó sẽ thế nào nhỉ?” Kim Jungwoo nghiêm túc suy nghĩ.
Cho cái cây đanh đá ấy uống tình dược ấy à… Chà… Sẽ thế nào nhỉ? Liệu nó sẽ dùng đám cành cây khẳng khiu của mình quấn chặt lấy cậu không rời? Luồn tay vào những sợi tóc mềm mại bồng bềnh kia? Hay vuốt ve đôi má phúng phính đáng yêu ấy?
Jung Jaehyun thầm nghĩ: Kim Jungwoo tuy rằng không lừa anh uống tình dược, nhưng hình như anh đã có những khát khao ấy rồi.
“Anh đừng lo, em sẽ không nghịch tình dược đâu.” Jung Jaehyun vẫn đương nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên nghe được giọng nói đầy nghiêm túc của cậu. Phối với gương mặt từng trải của tuổi bốn mươi, thực sự là… giống như bố đang nói chuyện với con trai vậy.
“Ai sẽ muốn cảm xúc của mình bị điều khiển vì một lọ thuốc chứ.” Kim Jungwoo bĩu môi.
Jung Jaehyun chăm chú nhìn cậu. Cho dù mạch não của cậu có hơi kì quặc, thế nhưng đối với chuyện tình cảm lại rất nghiêm túc.
“Nếu như tình dược đó là của Jungwoo, anh cũng không ngại uống thử đâu.” Jung Jaehyun dịu dàng nói.
Kim Jungwoo cảm thấy tim cậu như hẫng một nhịp. Cặp mắt to tròn ngước lên nhìn anh. Mặc dù đang trong hình dạng một ông chú nhưng Jung Jaehyun vẫn cảm thấy cậu đáng yêu chết đi được.
Và lần này, anh thuận theo trái tim mình, đưa tay khẽ xoa đầu cậu: “Đáng yêu thật đấy. Nhưng em phải nhanh trở lại bình thường nhé. Vì anh không muốn phải theo đuổi một ông chú đâu.”
=======
-0 Comment-