[ĐAM MỸ] ẢNH ĐẾ ĐẦU ÓC HỎNG MẤT RỒI! – CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 6.
36.
Ảnh đế cảm thấy có những người sinh thích hợp để bên nhau, tỉ như hắn và bác sĩ tâm lý.
Thời điểm bọn họ quấn quýt, phản ứng này dường như từ lúc sinh ra đã tồn tại.
Ngày thứ hai lúc ảnh đế tỉnh lại đầu đau như bị người ta đánh, hắn giơ tay muốn xoa, trong ngực liền truyền tới tiếng than nhẹ.
Ảnh đế mở mắt nhìn kỹ một chút, nhất thời cả khuôn mặt đều nhiễm ý cười.
Bác sĩ tâm lý còn chưa tỉnh, ngoan ngoãn nằm trong lồng ngực hắn. Mái tóc mềm mại của y cọ lên da thịt, hắn cảm giác được sự thỏa mãn mà trước nay chưa từng có.
Nhưng… hình như cũng không phải chưa từng có. Tận đáy lòng hắn cảm thấy đã từng xuất hiện một hình ảnh như vậy, chỉ là hắn không nhớ ra được.
37.
Bác sĩ tâm lý mở mắt, trên mặt mang theo vệt hồng mỏng manh: “Ngày hôm qua anh uống say.”
“Không say.” Ảnh đế chắc nịch nói, “Anh còn nhớ, anh hôn em.”
Bác sĩ tâm lý nhảy dựng lên, đỏ mặt chạy đi vệ sinh cá nhân.
Ảnh đế cảm thấy lòng ngực bị lấp đầy bởi sự vui sường, càng lúc càng căng tràn.
Hắn không nhịn được mà mỉm cười, đã ba mươi tuổi mà giờ khắc này giống đứa nhóc mười sáu mười bảy vắt mũi chưa sạch.
Bác sĩ tâm lý rất lâu mới từ phòng tắm đi ra.
Ảnh đế tóc tai rối bời ngồi ở trên giường, nói với y: “A Ninh, anh thích em. Anh có thể theo đuổi em được không?”
Bác sĩ tâm lý mím môi, không trả lời hắn.
“Thời gian không còn sớm, tôi phải tới phòng khám.”
Tâm ảnh đế thoáng chốc nguội lạnh.
38.
Vài ngày sau hai người cũng không liên hệ, ảnh đế phát hiện bác sĩ tâm lý đang trốn tránh hắn.
Ảnh đế chưa từng theo đuổi người ta, hiện tại không biết nên làm thế nào.
Hắn có thể xác định bác sĩ tâm lý cũng có cảm giác với mình. Ngày hôm đó thời điểm hai người hôn môi, đối phương cùng chính mình đều động tình.
Nếu vậy vì sao lại muốn từ chối hắn? Hắn không hiểu.
39.
Ảnh đế lấy lý do tinh thần không tốt, từ chối mấy hoạt động, yên lặng làm ổ trong nhà chữa trị tâm hồn bị tổn thương.
Trong lúc rảnh rỗi xem tivi, vừa vặn nhìn thấy giới thiệu của một bộ phim truyền hình, nam chính nhìn rất quen mắt.
Ảnh đế suy nghĩ một chút, nhấn điện thoại gọi cho tiểu minh tinh.
Hai người hẹn nhau tại quán trà lần đầu gặp mặt.
40.
Thời điểm tiểu minh tinh xuất hiện khí chất rõ ràng cùng lúc đầu không giống nhau.
Tiểu minh tinh vốn đã ưa nhìn, cười rộ lên rất ngọt ngào, dựa vào scandal tình ái lúc trước với ảnh đế, sự nghiệp hiện tại lên như diều gặp gió.
Ảnh đế rót cho cậu chén trà, tùy ý hỏi: “Gần đây thế nào?”
Tiểu minh tinh nói: “Rất tốt.”
Ảnh đế cười cười: “Tốt. Con đường sau này tự cậu phải bước đi.”
Tiểu minh tinh biết ảnh đế đã sớm đoán được, lắp bắp giải thích: “Tôi… tôi không phải cố ý lừa gạt anh, lúc vừa bắt đầu… Tôi chỉ muốn hơi hơi muốn lẫn lộn một chút.”
Không nghĩ tới gặp phải một ảnh đế mất trí nhớ.
41.
Ảnh đế cũng không vòng vo, hỏi: “Tấm hình kia là từ đâu tới?”
Tiểu minh tinh đã sớm chuẩn bị, từ trong túi lấy ra một chiếc di động, nói: “Là tôi nhặt được trong một tiệm cafe.”
Ảnh đế nhận lấy, thử khởi động, phát hiện máy đã hết pin.
Hắn hỏi: “Bên trong còn những tấm hình khác sao?”
“Có rất nhiều.” Tiểu minh tinh nói, “Anh yên tâm, tôi chưa từng cho người khác xem qua.”
42.
Ảnh đế cầm điện thoại di động về nhà, sạc pin.
Mở album, trong phút chốc hô hấp đều đình trệ.
Quá nửa album đều là hình của hắn và một người khác. Có tấm chụp khi leo núi cắm trại, có lúc là ngồi tàu cao tốc, còn có cùng nhau đốt pháo hoa.
Ngày tháng đều hiển thị thời gian ba năm trước, khi tai nạn xảy ra.
Trong hình ảnh đế cười ngây ngốc, mặc áo liền mũ trẻ trung, những y phục này rất nhiều năm qua hắn chưa từng mặc lại.
Mà một người khác so với hiện tại cũng không hề thay đổi. Y dựa vào lồng ngực ảnh đế cười hạnh phúc, trên cổ tay mang chiếc đồng hồ mà lúc trước y đem trả lại.
Người kia.. là bác sĩ tâm lý.
Hết chương 6.
Editor: Tùy Tiện
-0 Comment-