[ĐAM MỸ] ẢNH ĐẾ ĐẦU ÓC HỎNG MẤT RỒI! – CHƯƠNG 21
CHƯƠNG 21.
23.
Dì biết đầu óc LươngNhung lại xảy ra vấn đề, vội vã thu thập đồ đạc nhanh chóng rời đi, lưu lại không gian yên tĩnh cho Tống Ninh tiến hành điều trị.
Hai người ngồi đối diện ăn cơm. Tống Ninh vậy mới biết Lương Nhung có “tâm tư” với mình, bắt đầu nhịn không được suy nghĩ nhiều. Trong lòng y theo bản năng giống như phảng phất mong chờ điều gì đó, khiến trái tim nhỏ bé trong lồng ngực không an phận mà nhảy không ngừng.
Trái lại Lương Nhung cử chỉ thong dong bình tĩnh, không có bất kì chút khác thường nào. Thỉnh thoảng còn chăm sóc Tống Ninh, gắp rau hẹ cho y.
Tống Ninh khô cằn nhai nuốt, nghĩ có lẽ tự mình đa tình, nói không chùng đó chỉ là hộp thuốc nhỏ mắt.
24.
Sau bữa cơm chiều, Lương Nhung lấy ra hai phần kịch bản, cùng Tống Ninh dựa trên sofa xem.
Lương Nhung biết kì thực Tống Ninh đối với chương trình này có chút lo sợ, bởi vậy giải thích cho y rất tỉ mỉ, điểm cần chú ý đều dùng bút màu tô lại.
Bề ngoài Tống Ninh chuyên chú gật đầu, trong lòng lại không ngừng được nghĩ bậy bạ, Lương Nhung nói hơn nửa y đều nghe không lọt.
Trạng thái này vẫn luôn kéo dài tới chín giờ, Lương Nhung đột nhiên “ba”, thu kịch bản về.
Tống Ninh cả kinh, dựng thẳng thân thể hỏi: “Giờ làm gì?”
“Thời gian không còn sớm, anh đưa em về nhà, ngày mai còn phải đi làm.”
“A, chỉ như vậy sao?” Tống Ninh bật thốt lên.
Lương Nhung nở nụ cười, hỏi ngược lại: “Vậy còn phải làm gì sao?”
Tống Ninh cuống quýt xua tay: “Không có gì không có gì.”
Nói xong từ trên ghế sofa nhảy lên, kết quả còn chưa đứng vững cả người liền bị túm trở về.
Lương Nhung đem Tống Ninh giam chặt chẽ dưới thân, cười tiến đến bên tai y nói: “Nếu A Ninh đã nói như vậy, xem ra phải làm chút gì mới được.”
25.
Mặc dù từ mấy tiếng trước đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi hơi thở ấm áp của Lương Nhung xẹt bên tai, đầu Tống Ninh vẫn “vù” một cái, chết não.
Lương Nhung ôn nhu nhìn vào mắt Tống Ninh, nhẹ nhàng hôn lên chóp mũi của y một cái.
“A Ninh, anh rất thích em, em biết không?”
Mũi Tống Ninh chua xót, trong nháy mắt trái tim như muốn tan ra. Y đem đầu chôn trong hõm vai Lương Nhung, ở chỗ đối phương không thấy gật đầu.
Lương Nhung nở nụ cười, thanh âm trầm thấp hỏi: “Hiện tại A Ninh cũng thích anh sao?”
Tống Ninh không nói lời nào, tâm Lương Nhung dần dần chìm xuống.
Tại thời điểm Lương Nhung muốn đứng lên, lại nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ nhưng rõ ràng của Tống Ninh.
“Vẫn luôn thích anh.”
26.
Lương Nhung mạnh mẽ ngăn lại đôi môi Tống Ninh.
Nụ hôn nóng bỏng cuồng dã, linh hồn Tống Ninh dường như cũng bị hút đi, chỉ còn thân thể vô lực níu lấy bờ vai Lương Nhung.
Lương Nhung thả Tống Ninh ra, xoay người mở ngăn kéo, lấy ra một hộp bao cao su cùng tuýp bôi trơn.
Bao cao su là vị chuối. Lúc Tống Ninh nhìn thấy rõ ràng trong đầu ngây ngất mà nghĩ “Nếu đổi thành vị dâu thì càng tốt.”
Lương Nhung đổ bôi trơn vào lòng bàn tay, cẩn thận cởi quần Tống Ninh, tìm tới phía sau.
Hắn cảm giác thân thể Tống Ninh khẽ run, liền ôn nhu an ủi: “A Ninh đừng sợ, anh sẽ giống cậu ấy thật nhẹ nhàng.”
Trong nháy mắt Tống Ninh tỉnh táo, cùng hắn giải thích: “Không phải, kì thực chúng ta không có…”
Lương Nhung không chú ý tới y, bàn tay bôi đầy thuốc bôi trơn ở phía sau tìm nửa ngày cũng không thấy lối vào, sầu tới nhăn mi, tự nhủ: “Kì quái, sao lại lạ lẫm như vậy, không phải nên có chút kí ức về tình dục sao?”
27.
Hai bên không tìm được phương thức, không thể làm gì hơn là bé ngoan lôi máy tính ra, tìm tòi nghiên cứu chút lý thuyết.
Sau đó Tống Ninh đỏ mặt vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, ở trước gương tự mở rộng mới ra ngoài.
Lúc này Lương Nhung nằm ở trên giường đang tải một bộ phim cấp 3 Âu Mĩ, nhìn thấy Tống Ninh đi ra liền gọi y tới cùng xem.
Tống Ninh ngây thơ trước giờ chưa từng xem loại phim này, vừa nghe thấy tiếng kêu cao trào mãnh liệt của mỹ thiếu niên, bộ vị nào đó trên thân thể không tự chủ được mà biến hóa. Ngay cả địa phương nào đó vừa mới mở rộng cũng chậm rãi ẩm ướt.
Lương Nhung đè y dưới thân, bản thân gắng gượng kiềm chế, khàn khàn hỏi y: “Có phải là có cảm giác không?”
Tống Ninh hai má bỏng rát, mạnh miệng: “Chuyện này… Bộ phim này không thật chút nào, sao có thể to như thế.”
Lương Nhung nở nụ cười, nhẹ nhàng cắn cắn môi Tống Ninh: “Có muốn xem một chút thứ càng lớn, càng to hơn hay không?”
28.
Tống Ninh hối hận rồi, có vài thứ không nên tò mò.
Thời điểm cự vật của Lương Nhung tiến vào, Tống Ninh cảm giác cả người đều bị xuyên thủng.
Tống Ninh cào lung tung trên lưng Lương Nhung, hai chân vòng qua eo hắn, kêu khóc tựa mèo con. Y khóc kêu hắn nhẹ một chút, kết quả đổi lấy một trận cắm rút càng mãnh liệt của đối phương.
Tối hôm đó Lương Nhung không chỉ đem y lăn thành các tư thế trong phim, thậm chí học một biết mười nghĩ ra mấy tư thế mới, đem Tống Ninh ăn sạch sành sanh.
Sau khi kết thúc, Lương Nhung ôm Tống Ninh vẫn còn xụi lơ tắm rửa một lần. Sau đó ôm về giường, cùng nhau ngủ.
Tắt đèn, Lương Nhung hỏi Tống Ninh: “A Ninh, ba mươi và mười sáu tuổi ai lợi hại hơn?”
Tống Ninh lườm hắn một cái, ngủ thiếp đi.
Hết chương 21.
Editor: Tùy Tiện
-2 Comments-
Nhà mẹ đẻ chờ gả nha…🤗🤗
Nhà nội đang vác sính lễ qua *hì hụi*