[ĐAM MỸ] ẢNH ĐẾ ĐẦU ÓC HỎNG MẤT RỒI! – CHƯƠNG 20
CHƯƠNG 20.
17.
Lúc Lương Nhung kết thúc một bộ ảnh, vừa vặn nhìn thấy Tống Ninh cười híp mắt cúi đầu uống cafe.
“Chuyện gì vui vẻ như vậy?” Lương Nhung hỏi.
Tống Ninh vội ngẩng đầu lên: “Không có gì, anh chụp xong chưa?”
“Sắp xong rồi, còn một bộ cuối cùng. Em có đói bụng hay không, muốn anh nhờ trợ lý đi mua đồ ăn trước không?”
“Không cần, em chờ anh kết thúc công việc.” Tống Ninh ôn nhu nhìn hắn, khóe mắt nhiễm ý cười nhạt nhòa.
Lương Nhung nhìn tới sững sờ, không tự chủ được kéo tay Tống Ninh.
“Làm sao vậy?” Tống Ninh hỏi.
Lương Nhung nói: “Có chút muốn hôn em.”
18.
Lương Nhung đương nhiên không làm vậy, xung quanh người quen biết nhiều như vậy, hắn cho dù muốn ân ái cũng không thể không xem tình huống.
Tống Ninh đỏ mặt đẩy hắn: “Nhanh đi thay quần áo, thợ trang điểm đang chờ anh đó.”
Nói rồi chỉ chỉ cách đó không xa một suất ca đeo kính nhã nhặn.
Lương Nhung quay đầu lại nhìn, nói: “Anh ta không phải thợ trang điểm, là Phó Tổng giám đốc bên nhà tài trợ.”
Tống Ninh thuận miệng nói: “Phó Tổng giám đốc đẹp trai như vậy a, có thể tự mình chụp ảnh tạp chí.”
Lương Nhung đang nắm tay Tống Ninh đột nhiên căng thẳng.
Tống Ninh nhanh chóng bổ sung: “Đương nhiên không thể so với ảnh đế.”
19.
Quay chụp kết thúc cũng đã hơn tám giờ, Tống Ninh cùng Lương Nhung ngồi xe bảo mẫu rời đi.
Trên đường trở về người đại diện cũng ngồi cùng xe, lấy ra một phần văn kiện đưa cho Lương Nhung.
“Hôm nay có một lời mời từ chương trình Half Fairy Farm. Bọn họ mới ra mắt một show truyền hình thực tế, chủ đề là sự trải nghiệm cuộc sống nông thôn của người nổi tiếng, tổng cộng mười hai số, cậu xem thế nào?”
Lương Nhung dựa vào ghế, không hứng thú lắm mà nói: “Chị cũng biết, tôi chưa bao giờ tham gia những chương trình kiểu này.”
“Mỗi khách mời có thể mang theo một bằng hữu cùng tham gia.” Người đại diện có thâm ý mà liếc nhìn Tống ninh, “Tôi cảm thấy chương trình như vậy cũng không tồi.”
Lương Nhung trong nháy mắt lưng thẳng tắp, hai mắt trông đợi mà nhìn về phía Tống Ninh. Tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng trên mặt đã viết kín hai chữ mong đợi.
Tống Ninh thấy buồn cười, ánh mắt này y không thể quen thuộc hơn được nữa. Bởi vì năm đó có một Lương Nhung mười sáu tuổi, cũng mang theo vẻ mặt như thế, xin Tống Ninh dắt cậu đi công viên trò chơi.
20.
Chuyện tới có chút đột ngột, Tống Ninh kéo kéo tay áo Lương Nhung nhỏ giọng nói: “Em không biết có thích hợp hay không, dù sao trước giờ cũng chưa từng lên tivi, cái gì em cũng không hiểu.”
Lương Nhung cười nói: “Không sao, chúng ta tự nhiên là được.”
Tống Ninh xấu hổ cúi thấp đầu.
Người đại diện ngồi ở ghế phụ lái quay đầu lại dụi dụi con mắt.
Lương Nhung nói với người đại diện: “Trước tiên ký hai kì đi. Nếu như A Ninh thử mà không thích thì không quay nữa.”
Người đại diện nói: “Được. Thế nhưng cậu cũng phải tiết chế một chút, đừng làm thái quá. Dù sao đây cũng không phải chương trình yêu đương.”
Lương Nhung nhàn nhạt trả lời một câu: “Tôi biết.”
21.
Không bao lâu Lương Nhung liền trở thành khách mời chính thức của Half Fairy Farm. Kì đầu tiên sẽ bắt đầu quay vào tuần tới.
Hôm nay Lương Nhung tới đón Tống Ninh tan tầm, trên đường hỏi Tống Ninh: “Hôm nay anh lấy được kịch bản của hai người chúng ta. Nếu không hôm nay em tới nhà anh chúng ta nghiên cứu một chút?”
Tống Ninh không hiểu: “Chương trình thực tế còn có kịch bản?”
Lương Nhung chuyên tâm lái xe, chậm rãi giải thích với Tống Ninh: “Chương trình thực tế phần lớn phụ thuộc vào khách mời phát huy, thế nhưng có một phần nội dung đã sớm lên kịch bản, phòng trường hợp đang quay xuất hiện tình huống ngoài dự đoán. Hơn nữa mỗi người đều sẽ có tính cách thiết lập cố định, cái này em sẽ sớm quen thôi.”
Trước đây Tống Ninh cũng từng thấy rất nhiều người nhắc tới “tính cách thiết lập” trên weibo. Y cảm thấy Lương Nhung là người trong nghề, nói chắc chắn sẽ không sai, bèn đáp ứng hắn cùng nhau về nhà xem kịch bản.
22.
Từ khi Lương Nhung khôi phục, Tống Ninh rất ít trở lại nhà hắn. Lần gần đây nhất tới đây có lẽ đã sắp nửa năm.
Hai người vừa vào cửa liền thấy dì giúp việc đang dọn vệ sinh. Dì đã làm việc tại nhà Lương Nhung rất nhiều năm, mỗi ngày chạng vạng đều sẽ tới làm cơm rồi quét tước.
Trước đây Tống Ninh trở thành bác sĩ tâm lý cho hắn thường cùng bà nói chuyện phiếm. Dì cũng rất quý mến y.
Lâu như vậy không gặp, dì quả thực mừng rỡ, nhanh chóng bỏ máy hút bụi xuống đi tới cùng Tống Ninh chào hỏi.
Tống Ninh cũng rất vui vẻ, cùng dì nói không ít thứ. Đang nói chuyện, Lương Nhung lặng yên đi tới phía sau bọn họ.
Dì hỏi Tống Ninh: “Ngày hôm nay sao đột nhiên con lại tới đây? Có phải đầu óc Lương tiên sinh lại xảy ra vấn đề không?
Tống Ninh nghe xong lơ đãng hướng Lương Nhung liếc một cái, vừa vặn thấy hắn lén lén lút lút từ trong túi lấy ra một cái hộp, giấu vào ngăn kéo phòng khách.
Tống Ninh quay đầu lại, đáp: “Vâng, rất nghiêm trọng.”
Hết chương 20.
Editor: Tùy Tiện
-0 Comment-