[ĐAM MỸ] ÁM HỎA – CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 15. BIẾN CHẤT
Ăn tối xong đã là hơn 8 giời, mọi người hẹn nhau tới phòng Trọng Nhất Nhiên chơi game, nhưng vừa về tới khách sạn lại ngoài ý muốn gặp được một người đang chờ Lăng Chươc, người đại diện của cậu, Trương Tĩnh.
Sắc mặt Trương Tĩnh lạnh lùng âm trầm, Lăng Chước kinh ngạc nhìn cô: “Chị Tĩnh, sao chị lại tới đây?”
Ánh mắt Trương Tĩnh rơi xuống những người phía sau cậu, lại nhìn về người đại diện Lưu Đào, cười nhạo nói: “Tất nhiên có người không hy vọng chị tới, chột dạ nên sợ không dám nhìn thấy chị?”
Lưu Đào khẽ nhíu mi, chưa nói gì, Trương Tĩnh xoay người đi vào thang máy, giày cao gót đạp trên sàn đá cẩm thạch phát ra tiếng “cộp cộp” rền vang.
Lăng Chước hơi xấu hổ, theo bản năng quay đầu nhìn Lưu Đào, Lưu Đào chỉ nói: “Lên phòng trước đã.”
Mọi người lần lượt đi tới phòng Lăng Chước, Trương Tĩnh tới đây lần này rõ ràng là muốn tính xổ, vừa vào phòng liền đóng sầm cửa, trực tiếp nổ súng vào mặt Lưu Đào: “Hợp đồng đại ngôn* cho nước hoa CL với Lăng Chước tôi đã sớm bàn bạc xong, tại sao bây giờ lại từ Lăng Chước biến thành cả nhóm? Đại diện Lưu, có phải anh nên giải thích một chút hay không?”
(*) Hợp đồng đại ngôn: người phát ngôn chính cho một thương hiệu nào đó, tương tự với người đại diện, đại sứ thương hiệu.
Lăng Chước sửng sốt, bốn người còn lại cũng trợn mắt kinh ngạc, Lưu Đào nhíu mày, hỏi: “Cô cũng đã đàm phán với bọn họ?”
Trương Tĩnh: “Không thì sao?”
Lưu Đào: “Là bên thương hiệu chủ động liên hệ với tôi, hỏi chuyện hợp đồng đại ngôn của Lăng Chước, tôi không biết trước đó cô đã làm việc với bên họ, tôi là người đại diện của nhóm, đương nhiên phải suy xét tới sự phát triển của cả nhóm, cho nên tôi mới đề nghị với họ có thể đổi thành cả nhóm không, sau khi xem xét bọn họ còn đưa ra một mức giá rất phù hợp, cho nên hợp đồng gần như đã quyết định như vậy rồi.”
Trương Tĩnh giận tới mức phải vỗ tay khen thưởng: “Bản lĩnh trợn mắt nói dối của đại diện Lưu quả thực khiến người ta bội phục, rõ ràng anh biết hợp đồng đại ngôn này là tôi tìm cho Lăng chước, cũng dùng thân phận người đại diện của Lăng Chước mà liên hệ với bọn họ, còn phải ép giá của Lăng Chước xuống thấp mới nhận được hợp đồng này, bây giờ anh lại định lừa ai vậy?”
Bị Trương Tĩnh không nể nang mà chất vấn trước mặt mọi người, Lưu Đào cũng sầm mặt: “Tôi không cần phải lừa cô, thực sự là bọn họ chủ động liên hệ với tôi, tin hay không thì tùy.”
Trương Tĩnh cao giọng: “Anh không lừa tôi chẳng nhẽ thương hiệu bọn họ lừa tôi? Người ta cần phải làm thế hay sao? Tài nguyên tới tay còn bị người ta phỗng mất tôi gặp nhiều rồi, nhưng chưa thấy ai da mặt dày như anh đâu. Nếu như bên CL chủ động liên hệ anh, vậy chỉ có thể là bọn họ đổi ý, muốn ép thêm giá để kí với Lăng Chước, nếu không tại sao bọn họ không liên hệ với anh từ trước? Sự thật là anh mập mờ không rõ về chuyện Lăng Chước có bao nhiêu người đại diện, nếu không phải hôm nay bọn họ gọi điện cho tôi hẹn thời gian kí hợp đồng, lại nói về nội dung quay chụp quảng cáo ra sao thì tôi còn không biết một hợp đồng đại ngôn cá nhân lớn như vậy đã bị chuyển thành hợp đồng đại ngôn của cả nhóm đấy! Người ta không lẽ còn muốn diễn kịch cho tôi xem?!”
Trương Tĩnh muốn phát điên lên rồi, hôm nay cô cùng một nữ nghệ sĩ khác tham gia hoạt động ở thành phố bên cạnh, biết được chuyện này liền lập tức lái xe tới đây, muốn mặt đối mặt chất vấn Lưu Đào, không nghĩ tới thằng cha này mặt dày như vậy, dám làm không dám nhận.
Lăng Chước do dự mở miệng: “Anh Lưu, chị Tĩnh, việc này có phải có hiểu lầm gì không…”
Trương Tĩnh: “Có gì mà hiểu lầm?! Chị hỏi em, chuyện kí đại ngôn với nước hoa CL, trước đó có phải em từng nói với những người này rồi không?”
Lăng Chước khẽ siết chặt nắm tay.
Trọng Nhất Nhiên chủ động trả lời thay cậu: “Cậu ấy có nói với em một lần, nhưng em không nói với bất kì người nào khác.”
Trương Tĩnh cười lạnh: “Cậu nói không có thì là không có? Cậu không nói thì sao trùng hợp như vậy được, Lăng Chước vừa nói với cậu xong thì hợp đồng đại ngôn này liền rơi xuống đầu mấy người?”
Trọng Nhất Nhiên vẻ mặt nan kham nhưng vẫn kiên trì: “Em không nói với người khác.”
Lăng Chước: “Chị Tĩnh, em tin tưởng đội trưởng, khẳng định có hiểu lầm gì đó.”
“Hiểu lầm cái gì?” Trương Tĩnh lại chĩa mũi dao về phía Lưu Đào, “Được, nếu mấy người đều cho rằng tôi hiểu lầm vu oan cho mấy người, vậy không bằng đại diện Lưu gọi điện thoại đối chất đi, hỏi xem là nhãn hàng tìm anh hay anh tìm bọn họ, anh có dám không?”
Tất cả mọi người nhìn về phía Lưu Đào, sắc mặt Lưu Đào xanh mét.
Thật ra ai cũng biết việc này gã rất khó xử, cho dù lời gã nói là thật hay giả, gọi điện thoại đối chất với nhãn hàng đều sẽ đắc tội với bên kia, mà về sau bọn họ nhất định còn phải hợp tác.
Nếu thật sự giữa đường nhãn hiệu quay đầu muốn ép giá, cố ý làm ra chuyện này thì người ta cũng sẽ không thừa nhận.
Lưu Đào: “Mặc kệ cô nghĩ thế nào, chuyện này vốn dĩ dựa vào bản lĩnh, cô đùng đùng chạy tới chất vấn tôi là có ý gì? Rốt cuộc vẫn là hợp đồng của nhóm, Lăng Chước cũng có phần.”
Trương Tĩnh: “Ngại quá, tôi tới chính là muốn nhắc nhở anh một câu, hợp đồng của Lăng Chước nằm ở chỗ tôi, anh nhận hợp đồng này dưới danh nghĩa nhóm tôi sẽ không nhận, tôi sẽ không để cậu ấy đi.”
Lăng Chước vội hòa giải: “Trước kia cũng từng để cả nhóm thay mình em mà…”
Trương Tĩnh lạnh lùng ngắt lời cậu: “Trước kia là trước kia, về sau cứ làm việc theo luật đi!”
Đây là muốn xé rách mặt hoàn toàn.
Lăng Chước há miệng thở dốc, nhìn Trương Tĩnh lại nhìn Lưu Đào, lời muốn nói tới miệng lại nuốt trở về.
Mười phút sau, trong phòng chỉ còn lại Lăng Chước và Trương Tĩnh, Lăng Chước trầm mặc cúi đầu, nói: “Chị Tĩnh, em tin tưởng đội trưởng.”
Trương Tĩnh nhếch đuôi mày: “Vậy em không tin chị?”
Lăng Chước: “Không phải. Lời anh Lưu em không biết là thật hay giả, em sẽ không nói thêm gì, nhưng em tin tưởng đội trưởng.”
Trương Tĩnh tức giận: “Em tin tưởng cậu ta thì có ích gì? Cho dù việc này không liên quan tới cậu ta, em cho rằng chuyện như thế này về sau sẽ không tái diễn nữa ư? Chị đã sớm nói với em, em ở trong nhóm không có ý nghĩa, fan của em còn đang hô gào muốn em rời nhóm kia kìa, chị thật sự không hiểu em cố chấp cái gì nữa. Em thích hát, thích nhảy, tách ra solo vẫn có thể phát hành album cá nhân, tại sao cứ nhất định phải chết dấm chết dúi trong cái nhóm này không biết?”
“Em đào tim đào phổi cho người ta, có nghĩ tới bụng liền da, người ta chắc gì đã nguyện ý nhìn em lúc nào cũng đứng ở phía trước mình? Mấy người bọn họ bây giờ có ai không có tài nguyên riêng không? Nhưng nào có ai ngốc như em, hợp đồng chưa kí xong đã mang ra nói? Chị biết em và Trọng Nhất Nhiên quan hệ tốt, em tin tưởng cậu ta, nhưng cậu ta vô tâm, người khác hữu tâm thì sao, cậu ta lỡ miệng bị người khác nghe được thì sao?”
Lần đầu tiên Lăng Chước muốn phản bác nhưng lại phát hiện cậu không thể.
Một lúc lâu sau, cậu gian nan nói: “… Hợp đồng của em với nhóm còn một năm, ít nhất, ít nhất chờ đến lúc kết thúc tour diễn năm sau, chúng ta hẵng bàn bạc lại được không ạ?”
Đây là ước hẹn của cậu với mọi người, càng là ước hẹn của cậu với Trọng Nhất Nhiên.
Trước kia cậu không hề có chấp nhất với cái nghề này, lúc vào công ty thực tập cậu vẫn chỉ là một nam sinh trung học, tất cả đều là cơ duyên xảo hợp.
Ban đầu trong công ty có rất nhiều thực tập sinh nhưng lại không coi trọng bọn họ, đa số mọi người đều rút lui, thời điểm khó khăn nhất chỉ có cậu và Trọng Nhất Nhiên, cùng với ba người khác, bọn họ cắn răng cùng nhau cố gắng, trong phòng tập nhảy một lần lại một lần luyện lại từng động tác vũ đạo, cho dù mệt tới mức quỳ rạp trên đất không đứng nổi cũng sẽ tưởng tượng tới một ngày nào đó sẽ nổi như cồn, tổ chức concert với hàng chục nghìn khán giả, ở dưới ánh đèn rực rỡ nhất ca hát nhảy múa, vô số tiếng động viên reo hò đều thuộc về bọn họ. Năm đó, khi tương lai không một chút hy vọng, bọn họ dựa vào khích lệ lẫn nhau, kiên trì cố gắng.
Nhưng hiện tại, những thứ đã từng xa vời không thể với tới đã trở thành hiện thực, cho dù Lăng Chước không muốn thừa nhận, nhưng rất nhiều chuyện đã trở nên biến chất.
Trương Tĩnh nhìn cậu khó chịu cũng không muốn nói nhiều nữa, chỉ nhắc nhở cậu: “Tự em suy nghĩ, ngẫm lại cho rõ, chị không thể ép buộc em, không có hợp đồng đại ngôn này thì thôi, đã đổi thành cả nhóm thì em cũng đừng đi, chị sẽ chuẩn bị cho em một hợp đồng khác, em đừng nói với người khác nữa.”
Lăng Chước: “Hợp đồng khác?”
Trương Tĩnh: “Ừ, là T&G.”
Trương Tĩnh không nói tỉ mỉ, ban nãy trên đường tới đây cô trùng hợp nhận được cuộc gọi từ trưởng phòng Kế hoạch & Marketing của T&G, đối phương cũng đang chú ý tới Lăng Chước, hai bên cũng đã hẹn thời gian gặp mặt nói chuyện. Thực tế lần này cô cố ý tới, một là thật sự không nuốt trôi được cục tức này, muốn giáp mặt hưng sư vấn tội, một mặt là muốn cho Lăng Chước xem, để cậu tỉnh táo lại.
Cho dù vứt bỏ một cái hợp đồng đại ngôn này, thì vẫn còn nhiều thứ càng tốt hơn ở phía sau.
Lăng Chước do dự hỏi: “Anh Lưu dùng danh nghĩa nhóm kí với nước hoa CL, nếu em không đi, có phải sẽ đắc tội với họ không, đến lúc đó làm hỏng việc…”
Trương Tĩnh cả giận: “Em bây giờ còn muốn lo thay cho anh ta? Không phải chính anh ta nói dựa vào bản lĩnh sao, vốn dĩ anh ta không có quyền nhận việc cho em, làm không tốt thì tự mình chịu hậu quả đi!”
Sau khi Trương Tĩnh rời đi, Lăng Chước một mình ngẩn ngơ, Trọng Nhất Nhiên gửi tin nhắn wechat tới: ‘Xin lỗi, mấy ngày trước anh không ở cùng nhóm, vừa hỏi mới biết được mấy hôm trước quả thực anh Lưu đã hỏi mọi người về chuyện hợp đồng đại ngôn nước hoa này, nhưng mọi người không biết bên em đã liên hệ với nhãn hiệu trước rồi, về phần anh Lưu, anh ấy vẫn nói là nhãn hiệu chủ động liên hệ mình.’
Lăng Chước chậm rãi trả lời lại: ‘Không sao, chuyện này không liên quan tới anh, nhưng chị Tĩnh sẽ không cho em nhận hợp đồng này, có phải sẽ gây ảnh hưởng tới mọi người không?’
Trọng Nhất Nhiên: ‘Chuyện này em đừng lo lắng, anh Lưu sẽ giải quyết.’
Trọng Nhất Nhiên lại gửi tới một tin nhắn: ‘Lăng Chước, em thật sự tin anh đúng không?’
Lăng Chước: ‘Tin. Người khác có thể em không tin, nhưng em tin anh.’
Trọng Nhất Nhiên: ‘Cảm ơn em.’
Lăng Chước nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc trong lòng cũng thoải mái hơn đôi chút.
Trọng Nhất Nhiên đặt di động xuống, cùng ba người khác nói: “Bây giờ anh Lưu và Lăng Chước đều không ở đây, anh sẽ nói thẳng, nếu anh Lưu chưa chính thức kí hợp đồng với CL, anh thấy không bằng hợp đồng này chúng ta hủy đi, anh tin anh Lưu, việc này có thể là chủ ý của nhãn hiệu giữa đường muốn thay đổi để ép giá, cố ý không bàn bạc trước với người địa diện của Lăng Chước, cố ý làm ra, mọi người đều là đồng đội, vốn dĩ phía Lăng Chước đã bàn bạc tốt, chúng ta tự nhiên chen chân vào thì không tốt lắm, mọi người thấy sao?”
Ba người thần sắc khác nhau, Tề Lương Lịch là người đầu tiên lên tiếng: “Em đồng ý, bằng không cứ hủy đi, tránh cho anh Chước không vui, mà mọi người đều xấu hổ.”
Hai người còn lại không lên tiếng, đợi một lát, Trọng Nhất Nhiên hỏi: “Hai em thì sao?”
Trương Tầm nhìn về phía Đặng Lam Lạc, Đặng Lam Lạc nói: “CL là thương hiệu lớn, đầu tư cũng rất hào phóng, cơ hội như thế này rất khó có được, em có chút không muốn từ bỏ, nếu không phải anh Lưu cố tình, em nghĩ Lăng Chước sẽ hiểu thôi.”
Trương Tầm chần chờ nói: “Em cũng có chút không muốn…”
Tề Lương Lịch muốn phản bác, há mồm ra rồi lại không biết nói gì, cuối cùng đành hậm hực từ bỏ.
Trọng Nhất Nhiên nhíu mày: “Kí cả nhóm mà không có Lăng Chước thì chưa chắc thương hiệu đã đồng ý, không chừng cuối cùng vẫn sẽ thất bại.”
Đặng Lam Lạc kiên trì: “Dù sao cũng phải thử xem.”
Trọng Nhất Nhiên nhìn về phía anh ta, Đặng Lam Lạc biểu tình bình tĩnh nhưng không hề có ý thoái nhượng.
Cách vách phòng Lăng Chước, Lục Trì Hiết dựa vào sofa, tùy ý mà lướt di động, Tiền Trinh đi vào: “Nữ đại diện của thầy Lăng vừa rời đi rồi ạ, phía T&G bên kia chắc cũng đã liên hệ với cô ta rồi.”
“Còn có, giải trí Hải Thiên gần nhất tài chính dường như gặp vấn đề, hình như đang muốn tìm kiếm cổ đông mới bên ngoài.”
“Vậy thì cho người tiếp xúc trước đi.” Lục Trì Hiết thuận miệng phân phó.
Lại nhìn bài viết từ fan only* của Lăng Chước trên weibo, hắn thuận tay nhấn like một cái.
(*) Fan only: trong cả nhóm nhạc nhiều người nhưng chỉ thích một mình idol, minh tinh nào đó trong nhóm.
Hết chương 15.
Editor: Tùy Tiện
P/S: Lịch ra chương mới sẽ ấn định vào thứ 6 hàng tuần nhé mn. Tạm thời là 1 chương 1 tuần, nếu có thể tăng thêm thì mình sẽ báo lại sau. Cảm ơn mn đã kiên nhẫn theo dõi ^^ Chúc mn đọc truyện vui vẻ!
-0 Comment-